Tôi khóc vì những đứa trẻ chỉ biết đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet mà không tìm nổi một lí do để hứng thú với những bài học trên lớp.Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế.Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình.Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác.Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ.Tôi không thích mèo.Không gì tự nhiên sinh ra.Để xem ai nghệ sỹ, ai câu cú hơn nào.