Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.Thấy mặt mình mát lạnh.Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu.Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM.Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng.Cái đó phải tự do chứ ạ.1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến.Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ.Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng.
