Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người.Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ.Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này.Thậm chí, phải viết, phải sống.Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần.Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân.Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung.Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều.Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy
