Tình hình này được mọi người xem là bình thường.Hãy tự vấn bản thân xem: Có chăng niềm vui, sự dễ chịu và nhẹ nhàng trong việc tôi đang làm không? Nếu không có, thì đúng là thời gian đang che khuất khoảnh khắc hiện tiềm, và cuộc sống quả là một gánh nặng hay một cuộc đấu tranh gian khổNếu “bạn” – tức tâm trí – không tin rằng bất hạnh sẽ tác động có lợi, thì tại sao bạn lại tạo ra nó chứ? Dĩ nhiên, sự thật là tiêu cực chẳng có lợi gì cho bạn.Nó muốn có thể nhiều đau khổ hơn, dưới bất cứ hình thức nào cũng được.Bạn không bao giờ đánh mất nó được, và nó cũng không thể rời bỏ bạn được.Nhưng đừng phân tích, chỉ đơn thuần quan sát thôi.dĩ nhiên, tự ngã ưa thích điều đó.Nhờ tìm hiểu kỹ cơ chế hoạt động của tâm trí, bạn sẽ bước ra khỏi lối mòn phản kháng của nó, và lúc đó bạn có thể để cho khoảnh khắc hiện tại phơi bày ra.Tôi diễn bày từ kinh nghiệm nội tại.Lúc ấy bạn sẽ bị đồng hóa với một trong các đối cực ấy, bạn sẽ tạo ra một “kẻ thù”, và do đó chính bạn cũng bị lôi kéo sa vào lưới vô minh.