Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày.Bởi bạn là người sòng phẳng.Con mèo nằm trên nóc tivi.Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại.Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước.Mồm tớ vốn đã bẩn lắm rồi.Và những khuôn mặt mới như rất thân quen, như gặp ở đâu đó rất lâu rồi.Làm một bài thơ dở để được khen.