Đối với kẻ nói dối, những từ biểu đạt không được nhấn mạnh.Bạn hãy tưởng tượng vị bác sĩ bảo: “Này anh bạn, tôi nghĩ chân của anh bị gãy.Một thứ tẻ nhạt như bảng tên đã ngay lập tức tạo ra sự hòa hợp và có thể còn đem đến cả một vị khách trung thành.Giải pháp ư? Anh ấy nghĩ ra cách làm cho mọi thứ thật hỗn độn.Đôi khi chúng ta nói một điều gì đó trong khi ý chúng ta lại muốn nói điều khác.Theo nguyên tắc này, sự việc được diễn giải khác nhau tùy thuộc trật tự chúng được đưa ra.Anh đã đúng khi làm những điều đó.Khi bạn phớt lờ một người, bạn thường không nhìn người đó.“Mày đã hút thuốc bao giờ chưa? Tao sẽ giết mày nếu tao biết mày làm vậy.Thêm vào đó, các cử động bàn tay và cánh tay sẽ không chỉ chậm mà dường như còn máy móc và không ăn khớp với việc nhấn mạnh bằng lời.
