Nhưng bác sĩ Pratt biết rằng nếu khuyên họ 'trở về và đừng nghĩ đến bệnh nữa" hẳn sẽ chẳng làm cho họ khỏi đau đớn được.Trong cuốn Tội gì mà chịu mệt, tác giả Daniel Josselyn có viết rằng: "Nghỉ ngơi không có nghĩa là không được làm gì.Nhưng không ai chịu nuôi tôi và em tôi hết.Áp lực đó không chịu nổi, phải xả bớt đi mới được.Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri.Rồi một hôm, bà Loftin khuyên tôi một lời mà tôi hết ưu uất, lo buồn và từ đó, kẻ thù của tôi thành bạn thân của tôi.Có lẽ bạn phải thay hẳn những thói quen đã nhiễm từ trước tới giờ.Chị ta muón nên một danh ca.Bác sĩ lo bệnh đã nhập óc, nổi mụt trong óc thì tất chết.Và khi thấy không thể trách móc hay doạ dẫm, đay nghiến để họ thường lại thăm mình thì bà "lên cơn" đau tim.