Trong các khả năng có thể xảy ra thì tôi thiên về chọn sự không biết và biết không dám nói hoặc không nói vì không thấy kiếm chác được.Ông anh nằm trong bể một lát thì thò tay bấm vào cái nút.Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.Mắt và đầu đau đã thành nhàm.Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột.Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai.Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối.Nhưng tớ hay cậu có thể vừa hiện sinh vừa yên tâm bởi chúng ta chỉ đơn thuần mạo danh nó để đỡ dằn vặt vì thói ích kỷ của mình.Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp.Cháu vẫn không chịu dậy ạ.
