Đây là một thí dụ khác.Như Shakespeare đã nói: "Người đời! Ôi! Người đời kiêu căng! Khoác được chút uy quyền, người đó liền diễn trước Hóa công những hài kịch lố lăng tới nỗi các vị thiên thần thấy phải sa lệ".Khi đợi tới lượt tôi để gởi thư bảo đảm, tôi để ý tới bộ mặt chán chường của thầy thư ký.Lão Tử đã nói một câu mà độc giả nay còn nên suy nghiệm:Mỗi lần ông bổ dụng một người vào một địa vị quan trọng, ông để cho thủ lãnh các đảng chính trị tưởng rằng chính họ đã lựa người đó.Vậy, muốn cho người ta nghe theo bạn, bạn phải làm đúng quy tắc thứ mười một:Lần đầu tiên trong đời tôi, tôi tự buộc tội tôi - mà thú vị chứ! Tôi tiếp: - Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút.Xin bạn đừng ngại rằng nói như vậy mà không thành thật đâu, vì nếu ở vào địa vị người khác, tự nhiên bạn cũng sẽ hành động như họ.Chữ "tôi" phải đọc nho nhỏ mà chữ "ông" phải đọc lớn tiếng.Chẳng những máy không hư hỏng chút chi hết mà lại còn tốt lắm.
