Và tin vào cái chúng ta thích tin, chả cần biết nó là sự thật hay không.Và chưa thấy phải thay đổi.Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp.Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa.Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều.Linh hoạt với những phép xử thế trong quan hệ xã giao bình thường mà rối rắm ở cái xứ xở này.Giữa đầm lầy thông tin.Nói chung là tốn thời giờ.Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn.Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều.
