Bệnh của cô rất nguy hiểm thiệt đấy.Tôi đánh máy lại câu ấy rồi dán lên tấm kính che mưa trong xe tôi, để trong khi cầm lái, lúc nào tôi cũng phải ngó tới.Chỉ làm việc không ngừng, cũng đủ cho nỗi lo âu phải tiêu tan.Nhưng trước kia nào tôi có suy nghĩ gì đâu, tôi chỉ lo lắng thôi.Kẻ ngu nào cũng biết vậy.Vậy thì muốn trị chứng lo buồn không gì bằng kiếm việc ích lợi để rồi say sưa làm việc đó".Chúng tôi đem bơ, trứng lại tiệm tạp hóa đổi lấy bột, đường, cà phê.Hạnh phúc do tâm khảm chứ không do ngoại giới.000 Mỹ kim và tôi nghĩ những bảo hiểm ấy thuộc về chi nhánh ở Hồng Kông, không liên quan gì tới tài sản của hãng ở Thượng Hải.Nhưng người ta có theo luật ấy không? Không.
