Thánh kinh đã nói: "Ăn một đĩa rau mà vui vẻ, còn hơn là ăn cả một con bò quay có hương vị của oán thù".Chỉ vô ý một chút là chiếc tàu này sẽ nổ tung lên.Tiếp đó, ông được một chân bán kính thực thể.Tôi đã nghe họ chỉ trích 19 năm rồi.Và tôi biết rằng lúc nào tôi cũng có thể đạt được sự tự chủ ấy tới một mực tuyệt cao, bằng cách chế ngự những hành động của tôi để những hành động đó chế ngự lại những phản ứng của tôi.Thế là mặc dầu đau xót trong lòng, ông rán làm tròn bổn phận "gà trống nuôi con".Tại sao phải đợi tới khi thất vọng? Tại sao không tụng niệm để hoán cải năng lực của ta mỗi ngày? Tại sao cứ đợi tới chủ nhật?Tôi mua được cuốn Quẳng gánh lo đi và vui sống (và hai cuốn khác nữa) hồi đầu tháng tám từ một người bán hàng dạo, giá bìa ghi 34.Người này khi làm cho hãng, tính toán chi li, cẩn thận lắm, nhưng với túi tiền riêng thì.Ông càng nói, đám người phẫn nộ kia càng nguôi dần.