Rồi đây, hai chục năm nữa, có lẽ bạn và tôi, chúng ta cũng sẽ dùng những tĩnh từ ấy để tả cái thằng bây giờ của chúng ta.Ông đẩy qua một ngã tư và ngả thân ra đằng sau hầu ghếch miếng ván lên vỉa hè, thì vừa lúc ông bắt gặp mắt tôi đang nhìn.Nhận được, tôi đọc hồi âm cho cô thư ký chép liền".Và tôi giữ được lời hứa ấy."Mà tôi ưu phiền không phải là vô cớ.Một hôm mua cà rem ở một tiệm nước, bà thấy tiệm ấy cũng bán bánh mà bánh không có vẻ ngon lành gì hết.Tôi rán suy nghĩ tìm một giải pháp.Thật ra, trong đời sống thực tế, nó có ích nhiều hơn bất cứ môn nào tôi đã học trong bốn năm tại Đại học đường.Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu.Kết quả là cô lập kỷ lục hơn những cô bạn đồng nghiệp.
