Ông xin một ân huệ, một ân huệ mà người kia vui lòng cho, vì xin như vậy là tỏ ra một cách khéo léo rằng ông khâm phục người đó có tài cao học rộng.Ông ta bèn kể nỗi lo phiền của ông.2- Một nụ cười không làm nghèo người phát nó nhưng làm giàu người nhận nó.Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn.Khuyến khích họ nhiều vào; nói rằng công việc dễ làm lắm.Hãng tôi cũng có làm những ván lót tường.Nhưng ông làm bộ quên không gởi tiền.Nhưng quả tôi có cầu anh chàng đó cho tôi một vật, một vật vô cùng quý báu: là sự hài lòng cao thượng vì đã có một hành vi hoàn toàn không vị lợi, một hành vi nhân từ mà ta sẽ vui vẻ nhớ tới hoài.Ông Seltz nói: "Các người giúp việc tôi đều ký kết với tôi một tờ hợp đồng tinh thần và tôi giữ lời của tôi thì họ cũng quyết giữ lời của họ."Từ lâu rồi - ông nói - tôi ghi trên một cuốn lịch những công việc buôn bán mỗi ngày.