Được như vậy, không còn gì hơn nữa".Vậy phương sách thứ nhất để trị ưu phiền là bắt chước William Osler:Trước kia nhiều phen tôi mất thì giờ đợi anh ta tới nửa bữa.Óc cơ hồ như không biết mệt.Một người học trò cũ của tôi, ông H.Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee.Nếu không, sẽ hối hận suốt đời.Bạn thấy rằng nghĩ tới cái này rồi tới cái kia thì được, còn đồng thời nghĩ tới cả hai thì tối bất khả phải không? Những cảm xúc của ta cũng vậy.Kết quả, mỗi nhân viên phải ôm từng chồng báo cáo về nhà để nghiên cứu.Ông viết: "Tôi bảo ba người làm những trắc nghiệm để xem ám thị về tinh thần ảnh hưởng tới thế lực họ ra sao.
