Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối.Chúng tôi đi thay quần áo.Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn.Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ.Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học.Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi.Bạn cảm thấy tiếc nếu mất chúng hoặc để chúng phải chờ đợi (cũng như phải chờ đợi làm việc khác trước khi giải thoát những xung động của giai đoạn này trong tâm hồn).
