Bạn không bao giờ yêu ai mà không đã tận hiến.Họ không thắc mắc như bạn gái trong lối sống, trong câu chuyện, nhưng họ không muốn ai ăn qua họ mà làm cho họ lép, mất mặt.Vậy các bạn trai viết khi về già họ còn dám bình tĩnh đọc không?Có khi họ ăn nói hay làm điều gì phật ý kẻ khác, làm hại nữa.Nhưng sau khi tình yêu đã đến cho đôi trai tài gái sắc ấy, nó bỗng bị bóng ma chia ly hăm dọa.Họ tỏ ra cho thấy sự thật thôi.Khi bạn phải chia tay với một người bạn yêu, bạn hay bị cám dỗ về điều răn thứ sáu của chân giáo.Cũng có nhiều nhà giáo vô lớp nói mỉa mai các bạn trai học dở hay lỗi lầm, nói bằng một giọng vô tình tỏ ra rằng các bạn trai là gốc cây, không biết nhục nhã, về nhà quên hết.Thành ra khi bàn về tật ích kỷ, ưa độc đoán tôi nói với dè dặt.Hiểu như vậy thì óc chú ý rất nghèo ở bạn gái mà giàu ở bạn trai.
