Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ.Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén.5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…Nhân cách chứa đựng không ít tố chất tài năng.Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình.Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng.Rồi bác ta sẽ quát: Thằng kia! Mày rình mò gì thế? Muốn gô cổ lại không? Phắn!.Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào.Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất.Và em biết không? Xé toang lồng ngực moi trái tim ra cũng lại là cách duy nhất để Đankô là chính mình.