Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật.Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.Và dưới nước là cơn hoan lạc của cá tôm.Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ.Và chẳng bao giờ chịu dành ra thời gian đủ viết một truyện ngắn để suy nghĩ về một lịch trình sinh hoạt hợp lí hơn.Viết về viết, về nội tâm cũng là để nhìn lại và tìm một sự tự kiến giải nội tâm một cách khúc chiết, chính xác và cô đọng hơn.Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm.Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn.
