Đó chỉ là những cảm xúc và hồi tưởng trong ký ức mà tôi chia sẻ với gia đình Bob Woolf, như tất cả những ai từng rơi vào hoàn cảnh bối rối này.Vòng đua thứ ba diễn ra không có gì thay đổi.Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả.Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống.Nhưng tôi không nghĩ như vậy.Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta.Và những câu trả lời thì muôn màu muôn vẻ.Ngay khi Jeanette MacDonald đứng lên hát ca khúc đầu tiên thì bỗng nhiên người ta nghe thấy tiếng cười khằng khặc của Benny.Làm sao họ biết điều này? Vì tôi luôn giới thiệu xuất xứ của mình với họ.Đâu là đội Bills? Đâu là đội Dolphins? Chữ số trên áo của họ thì hoàn toàn mù tịt.
