Nghe một lúc, tự nhiên bạn đứng dậy bước xuống cầu thang.Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình.Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa.Xu thế hiện sinh là minh chứng rõ rệt nhất cho điều đó.Bác bạn đã và đang ganh đua với bà bạn.Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng.Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi.Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi.