Ông ấy bảo xe hãng Mỗ cừ lắm.Hồi đó ông gặp cô Josephine Dillon, trẻ đẹp, làm giáo sư dạy đánh bài "bridge".Như vậy người khác sẽ tự đắc lắm.Chính chúng tôi là kiến trúc sư đó.Có khách nào dám chỉ trích xe của anh ư, anh đỏ mặt tía tai lên, chỉ muốn nhào vào bóp cổ người ta.Muốn có hạnh phúc, nó phải được xây dựng trên một nền tảng đã nghiên cứu một cách thông minh và khoa học, cũng như một ngôi nhà khéo cất vậy.Rồi mỗi cử tri đó đều ngạc nhiên nhận được của ông một bức thư đề: "Bạn Bill thân mến".Ông là một nghệ sĩ vẽ kiểu cho các nhà sản xuất vải bông và kiểu áo.Anh em cũng có trẻ trong nhà.Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà.
