Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.Đừng sa sầm mặt như thế.Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn.Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn).Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.Hắn chỉ không có thời giờ làm tuốt tuồn tuột.Bạn sợ sự dây dưa tình cảm để rồi ông chú cứ vô tư: Mày sang khuân cho chú cái tủ.Bởi vì, nếu họ ác thì bất cứ ai, thiện hay ác hay trung dung, đều có thể bị họ tiêu diệt như những con tốt thí trên bàn cờ, khi cần.Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.Nhấc cánh tay nhẹ hều rờ thử lên ngực.