Bởi lẽ em là người phụ nữ bình thường, bình thường nhất…Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì.Có vẻ âm thanh rủ rê túm tụm nhau để chọc tức bạn.Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước.Vừa đọc lại một lượt, lại thấy vẫn khá ổn.Trong công viên thì toàn ma cô.Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.
