Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau.Bạn lại còn số vốn vĩ đại là 44 giờ từ 3 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2 nữa (Bên Anh nghĩ cuối tuần như vậy).Nếu một người đứng trên bờ hồ tắm và hỏi bạn: "Tôi phải bắt đầu nhảy ra sao đây?" thì chắc chắn bạn đáp: "Cứ nhảy đi, bình tĩnh mà nhảy".Ăn xong bạn nghiêm trang hút thuốc, thăm bạn bè; đi đi lại lại; đánh vài ván bài; giở vài trang sách; bạn nhận thấy tuổi già nó bò tới; bạn đi dạo mát; vuốt ve cây đờn.Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.
