Đồng thời, ông cảnh báo chúng ta rằng chúng ta có thể kiểm soát được rất ít, ông nhắc chúng ta nhớ rằng chúng ta không bao giờ có thể tránh khỏi hậu quả của sự lựa chọn của chính mình.Những người hay lo lắng thường bắt đầu bằng một nỗi sợ cụ thể nào đó.Khi tôi nhớ đến tiếng cười của cháu, tôi như nghe thấy lời ca trong bài hát của Tom Paxton:Tuy nhiên, chúng ta thường không làm những điều cần thiết để trở nên người chúng ta muốn.Ưu điểm lớn của sự ốm đau là nó giúp người ta lẩn tránh bổn phận.Thế mà nhiều người đã ngạc nhiên về nỗi đau thường kèm theo những nỗ lực của chúng ta khi đi tìm một người nào đó xứng đáng với tình yêu của mình.Chúng ta cũng nhầm lẫn và bị ngăn cản bởi sự dễ dàng của những sự chuyển đổi này.Tất nhiên là chúng ta làm điều này qua những ví dụ mà chúng ta nói với chúng.nỗi sợ phải thử và cố gắng và sợ không thành công có thể sinh ra sự tê cứng bất động.Chúng ta đánh giá những mục tiêu có thể nhận rõ bằng các giác quan và tìm con đường thẳng nhất để đạt được chúng.
