Lo lắng - cố tìm lỗi của người khác, tiêu pha quá thu nhập; coi thường bề ngoài của mình, thường xuyên nhăn nhó, cau có; uống rượu không kiềm chế, đôi khi dùng cả ma tuý; mất bình tĩnh, thiếu tự tin ở bản thân.Ông trả lời: tôi làm như vậy bởi vì tôi nghe theo một tiếng nói từ bên trongằ.Đối với mọi người, chứ không phải đối với chính anh ta.Chính ở giai đoạn này nhiều người thoái lui vì thiếu kiên trì.Theo chỗ tôi được biết, ít nhất một người trong số sinh viên tốt nghiệp không những tiếp thu, mà còn biến nó thành một phần thế giới quan của mình.Tôi đã khắc phục được thói quen chần chừ chưa, và nếu rồi, thì ở chừng mực nào?Và đó là một bi kịch.Rõ ràng hơn, cụ thể hơn - và bạn thấy đấy: đã có thể ghi lại! Và hãy kiên định làm theo các chỉ dẫn.Tôi bước lên bục giảng, nhắm mắt và bắt đầu nói - đó là trái tim và tâm hồn tôi, những ước mơ của tôi đang nói.