Có chăng là vì cái mà đem đến cho họ khoái cảm.Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.Bác tôi bảo: Chào chú đi con.Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người.Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Chả muốn xin lỗi độc giả nữa.Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức.Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.Thế là trong đầu tôi loé lên ý nghĩ: Đốt! Tôi chạy lên nhà, mở tủ, lấy tập Mầm sống xuống.
