Hai ngàn năm trước Thiên Chúa giáng sinh, một ông vua Ai Cập nói nhỏ với con ông như vầy: "Phải khôn khéo biết ngoại giao, con như vậy đạt được mục đích dễ dàng hơn".Tại sao vậy? Là vì ông kêu nài, phản kháng để tỏ cái quan trọng của ông ra, khi người thay mặt cho công ty chịu nhận thấy sự quan trọng đó, thì những nỗi bất bình tưởng tượng của ông tan như mây khói hết.Nỗi lo ngại của tôi quả không sai: Trong cái vẻ của ông nghịch tôi, tôi còn thấy cái vẻ khoái chí, vì gặp được dịp chỉ trích tôi.Ta sẽ bịp chúng dễ như chơi".Vì tư tưởng đẹp thì hành vi rất đẹp.Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức.Đọc những lời chỉ trích của anh em, tôi buồn lắm, nhưng nó có ích cho tôi.Ông cãi: - Xin lỗi ông, ông lầm.quá thế này, quá thế khác.Có lúc tôi muốn được làm nghề của ông.