Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không.Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn.Tôi đèo mẹ đi, cố tình lắc lư xe cho mẹ thấy là tôi bực bội.Trước đây, bạn từng rất khỏe.Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế.5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…Hôm nay chị bạn ra viện.Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười.Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình.