Tớ rất ghét những thứ đó.Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này.- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia.- Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc.James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.