Ông làm cách nào? Ông tìm trong quan điểm của hai người, tất cả những chỗ mà ông cho là công bằng, ông đem phô bày ra và ca tụng, không cho ai là trái hết, dù cuộc tranh biện kết cục ra sao cũng vậy.Có kẻ làm bộ đau, bắt người săn sóc mình, chiều chuộng mình để được thấy mình là quan trọng.Pullman chú ý nghe, nhưng chưa tin hẳn.Ông lấy tên của hội trưởng một công ty xe lửa để đặt tên cho một xưởng lớn của ông và nhờ vậy mà công ty xe lửa đó thành khách hàng mua đường rầy của ông!Ông khách hàng làm ra sao? Ông bằng lòng trả hết cả số tiền, một số tiền quan trọng."Xin nâng niu, săn sóc bạn trăm năm của bạn".Ông không cần ai khen ông hết; ông chỉ muốn sao có kết quả là được.Bà ta hỏi tôi, có vẻ ngờ vực: - Nếu vậy, ông đã có trứng rồi, sao còn hỏi mua? - Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng.Một người làm công già rưng rưng nước mắt nói rằng, ngày hôm đó là ngày sung sướng nhất của ông từ hai năm nay.Hồi mới đầu tôi thích nó lắm.
