Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.Bạn như hiểu rất rõ mấy dòng chữ ấy.Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian.Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ.Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi.Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên.Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi.Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì.Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành.
