Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ.Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả.Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó.Nhưng rồi sẽ được nhiều người yêu quí.Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng.Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực.Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội.
