Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau.Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh.Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông.Nó tiết ra những chất tạm lãng quên hết đớn đau.Có điều, con đường thì khác.Họ không có kinh nghiệm trong chuyện đó.Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo.Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ.Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn.
