Bạn có hai giọng chính.Nhưng dù sao thì tôi vẫn bị cái tưởng tượng ngầm ấy ám ảnh sơ sơ.Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?Bác giở cuốn sách ra, vuốt lại từng trang rồi gập vào.Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác.Nhưng rồi anh cũng chấp nhận.Chứ không thở dài như những người thân…Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt.Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình.Bởi vì, nếu họ ác thì mục đích tối thượng của họ sẽ là bá chủ thế giới.
