Mà lại nghĩ về con người.Này, mày chuyển cái bàn này lên.Bạn muốn về nhà viết quá.Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi.Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người.Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu.Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái.Mẹ vòng sang bên trái tôi.Thôi, không cần lăn tăn cho mệt.