Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng.Và chưa thấy phải thay đổi.Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé:Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì.Nhất là những mặt còn lại của đời sống.Nó cũng như tình yêu thương.Khi em bảo: Anh nghỉ đi… Anh ăn cơm đi… Anh thử nhìn bà lão kia kìa… Chết! Em quên mua báo cho anh rồi… Hình như môi anh muốn nói gì đấy… Anh như được nghe những câu thơ anh vẫn mong được nghe.Híc, đã hai năm rồi, ta vẫn là một thằng nội trợ tồi.Để tránh những hận thù.Mi thì làm sao điên hoặc chết được.
