Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ.Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống.Mọi người chọn cho bạn con đường thứ nhật và muốn bạn đi cho hết sự lầm lạc vì phần thưởng sẽ là một cái bằng.- Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ.Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức.Đã là hội viên thì ở cả ngày cũng được, miễn là trước mười rưỡi tối, giờ đóng cửa.Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không.Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.
