Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày.Lần này, tôi nhận thấy gương mặt của ông có thêm nhiều nếp nhăn và cặp mắt trĩu xuống.- Cuộc sống của tôi có hơn gì anh đâu.Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh.Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói.– Hadan Gula thành thật trả lời.Ông ta cũng là bạn quý của tôi.Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng.Còn tôi, tôi đã trả lời với anh như thế nào nhỉ? Tôi thú nhận với anh rằng cái túi của tôi cũng lép xẹp chẳng khác gì anh! Nguyên nhân của tình trạng thảm hại này là gì nhỉ? Tại sao chúng ta không biết cách làm ra nhiều vàng bạc, hoặc ít nhất là đủ để chúng ta ăn và mặc?Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu.
