Như một người đồng sở hữu biết điều.Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.Nhưng vấn đề là bạn tin nếu thế bạn sẽ chóng chết hơn.Lần đầu tiên ông không phân tích nỗi buồn của mình.Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây?Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.Một cái gì đó kinh điển.Chả phải bổn phận gì.Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây.Có lẽ chỉ viết đến đây thôi.
