Việc tham gia vào dự án tầm cỡ cùng với một số tập đoàn lớn là dịp không thể bỏ qua, nên tôi vội thu xếp hành lý để cùng tham gia đoàn khảo sát.Tôi nghĩ trời vẫn còn thương mình, vì nếu đã trót đầu tư vào đây thì bây giờ chắc chắn đã bị trắng tay.Số tiền này, như mọi khi, tôi vay của mẹ tôi.Nói tóm lại, “thị hiếu” hay “phong cách” Vikrom đơn giản là thế.Tôi rất hợp tính với anh Chuchat, tức Prachan, chủ nhà máy.Có thể coi đó là một bước ngoặt dẫn tôi đến thành công sau này.Vì vậy, tôi buộc phải chuyển hướng kinh doanh chứ không thể khoanh tay ngồi nhìn công ty của mình chìm theo con tàu đang nghiêng ngả trong cơn bão dữ.nên khi nói tới mức đó thì không còn nhà ngân hàng nào nỡ lòng còn gọi điện thoại đòi nợ nữa.Tôi thầm nghĩ đến công ơn và tấm lòng thương yêu của mẹ đã dành cho tôi.Mọi người đều tán thành ý kiến của tôi.